Eiichiro Oda and Masashi Kishimoto 2015

Bài phỏng vấn Eiichiro Oda (tác giả truyện One Piece và Masashi Kishimoto (tác giả truyện Naruto) diễn ra trong 4 tiếng và chiếm tổng cộng 13 trang. Bắt đầu nào !
- Lúc đầu Oda định đánh bại Naruto nhưng sau khi tiếp xúc thấy Kishimoto rất tốt nên ông không để tâm bộ truyện nào thắng hay thua cả.- Oda khá bất mãn khi Naruto lại được lòng fan nước ngoài hơn One Piece. Ông rất xem trọng điều này.
PV – Phóng Viên | O - Eiichiro Oda | K - Kishimoto
PV: Hai người gặp nhau khi nào ?
K: Khi tôi mới chân ướt chan ráo làm mangaka trong sự kiện đầu năm của Jump.
O: Chắc không ?
K: Chắc vậy (cười) Lúc đó tôi luôn cảm thấy sự vĩ đại va thán phục anh ấy.
O: Anh nói gì thế …. (cười lớn) Đừng đùa chứ =))
K: Nah... Vì anh Oda viết truyện trước tôi những 2 năm. Tôi nghĩ sự có mặt của anh ấy thật tuyệt. Sau đó tôi xưng hô với anh ấy là “đàn anh Oda” nhưng anh ta lại bảo không cần phải câu nệ như vậy.
O: Tôi nói vậy vì chúng tôi bằng tuổi. Sao lại gọi là “đàn anh” khi nói chuyện chứ …
K: Không phải giả vờ nhưng tôi nghĩ ai bước vào ngành này sớm hơn thì cấp bậc lớn hơn (cười)
O: Tôi luôn dõi theo Kishimoto khi anh ấy mới bước chân vào nghề. Anh ấy vẽ tốt, có cảm giác chúng tôi có cùng phong cách vậy.
K: Phong cách nào chứ ... (cười ngượng)
O: Tôi thích thú không biết sao anh có cái nét giống lão già Master Roshi (trong truyện 7 viên ngọc rồng) (cười) Ngay lúc đầu là tôi luôn muốn phân cao thấp rồi (Oda muốn đánh bại Kishimoto)
K: Hiểu rồi, anh cũng quyết đoán nhỉ (cười)
O: Vì khi cùng viết truyện thì sẽ có người thắng kẻ thua. Tuy nhiên sau khi tiếp xúc tôi thấy anh ấy rất dễ mến. Nó làm tôi thấy kết quả không quan trọng. Không việc gì phải suy nghĩ tiêu cực thế.
K: Tôi nghĩ vì chúng tôi hiểu cả hai đang cật lực làm việc.
O: Rất vui khi nghe anh nói vậy. Khi bạn làm việc cật lực lại nghe tin đối thủ cũng thế thì dễ đồng cảm.
K: Vâng (cười) Nhưng tôi nghĩ tôi không bị áp lực như anh Oda. Anh luôn cố gắng hết sức. Thành quả của anh thật phi thường. Nếu tôi mà là anh chắc là thủng dạ dày luôn.
O: Có đối thủ như Naruto là điều đáng quí. Hay nhất là anh không để tôi thắng toàn diện. Đúng hơn là không thắng trên số bán hằng tuần và quan trọng hơn là anh thành công hơn ở nước ngoài. Dù có chỗ không thích nhưng cũng có phần vừa ý vì một tác phẩm như vậy chỉ có một trên đời.K: Tôi cũng vậy. Thay vì nói One Piece là mục tiêu thì tôi lại muốn đánh bại nó. Thật đấy, tôi luôn nghĩ vậy.

PV : Anh nghĩ gì khi nghe tin Naruto kết thúc vậy Oda ?
O: Chuyện gì rồi cũng tới, tôi cảm thấy khá lẻ loi. Dù biết trước nhưng tôi không muốn vậy.
K: Sau khi ấn hành truyện, tôi gửi tin nhất tới anh Oda. Vì thường giữ liên lạc nên cũng không có gì đặc biệt lắm. Quan trọng hóa vấn đề lại kì cục (cười)
PV : Naruto kết thúc ở Jump số 50 2014. Bìa truyện One Piece có nhiều thứ để nói thì phải.
O: Người biên tập của anh Kishimoto cũng là đương nhiệm của tôi trước đây nên khi Naruto hế thì tôi và anh ta có vài ý tưởng
K: Ah, nói xem, tôi không biết vụ này đấy.
O: Nhưng mà anh ta chẳng làm ăn được gì cả (cười) Tôi tự lên ý tưởng vẽ về Naruto luôn.
K: Chà … không đơn giản nhỉ.

PV : Trên tấm bìa, nếu chúng ta đặt những kí tự đầu (thứ 2) trên thực đơn lại sẽ được dòng chữ “Cám ơn Naruto” (vì sự cống hiến làm việc của tác giả)
O: Tôi muốn vẽ một quá mì ramen và giấu diếm gì đó. Nếu không ai biết thì tự tôi sẽ nói với anh Kishimoto nhưng lại bể mánh (cười)
K: Lúc đầu tôi cũng không nhận ra cho đến khi em trai gọi và bảo nhìn kĩ bảng thực đơn đi. Và cà bum … (cười)
O: Tôi cứ nghĩ mình che đậy tốt và làm mọi người nhạc nhiên đấy chứ.
PV : Bạn đọc cũng nhận ra nó khi thấy “Salad của Arugula”
O: Tôi đã tìm thức ăn chứ chữ “ru” (“lu” trong Luffy), nhưng không thường thấy trong các nhà hàng nhỏ (cười)
K: Tấm bìa đó, Luffy ăn ramen trong khi Naruto thì thưởng món thịt, rất đẹp.
O: Để Luffy chịu nhường miếng thịt đó khó lắm đấy (cười)
K: Chưa kể tựa đề “SMILE” cũng gợi lên nhiều cảm xúc. Dù nó gây ra nhiều đồn đoán của các fan nhưng tôi nghĩ tôi là người duy nhất hiểu niềm vui này.
O: Lúc đầu không chỉ là tấm bìa, tôi còn định lồng vài chi tiết của Naruto vào truyện chính nhưng đang vào đoạn hồi ức của Corazon, Luffy không có mặt. Tôi định thêm biểu tượng Naruto vào hình nền và râu của cậu ta lên mặt Luffy. Nhưng khi Naruto kết thúc, hồi ức cũng chấm dứt rồi.
K: Ah-ha. (cười) Khi tôi thấy tấm bìa đó, tôi nghĩ … chà … phải chi mình kéo dài truyện thêm tý nữa =))
PV : Chap cuối cùng của Naruto, anh Kishimoto thêm kí hiệu băng Mũ Rơm lên luôn đấy.O: Oh that. Kishimoto có gọi tôi (trước khi phát hành). Anh ấy hỏi có thể vẽ biểu tượng băng Mũ Rơm nguyệch ngoạt như con nít được không. Tôi bảo không thành vấn đề, có đei62u chỉ sợ Naruto Fan giận dữ thôi.
K: Không sao không sao (cười) Nó tất nhiên sẽ thành chủ đề bàn tán rôm rả mà.
O: Nhưng không ngờ nó lại ghê gớm vậy. Nghiều người nghĩ 2 mangaka đang đấu đá nhau. Thực chất chúng tôi vẫn là bạn tốt.
K: Vâng vâng, chúng tôi rất tốt với nhau (cười)
O: Nhờ Kishimoto cám ơn Jump đã tạo ra “đấu trường” manga vừa qua đấy.
K: Ấy … anh nói gì thế (cười)
O: Các bộ truyện manga có hệ thống và xuất bản trong cùng lúc dễ xảy ra đố kỵ giữa các bạn đọc. Nhưng anh Kishimoto đã khéo léo sắp xếp để không xảy ra điều xấu nào với Naruto và One Piece.
PV : Bạn có chịu ảnh hưởng của bộ truyện nào khác không ?
K: Chắc chắn là thầy Akira Toriyama rồi. Bảy Viên Ngọc Rồng thì quá chất, tôi cũng cực thích Dr.Slump nữa. Cả bộ Akira của thầy Katsuhiro Otomo luôn
O: Khi lần đầu thấy Kishimoto vẽ đã gợi cho tôi hình bóng các bảng vẽ màu của thầy Otomo rồi.
K: Oh, anh phát hiện ra rồi sao (cười)
O: Là mangaka, chỉ cần nhìn phong cách vẽ và cột truyện là biết theo trường phái nào ngay
K: Với tôi, Bảy Viên Ngọc Rồng đã tác động mạnh mẽ vào việc xây dựng cốt truyện. Phong cách Shonen, hướng phát triển truyện. Những thức như Goku có con, sự cân bằng trắng đen trong cách vẽ của thầy Toriyama thật tuyệt vời.
O: Giờ nhìn lại những đường nét của thầy Toriyama không hề lỗi thời chút nào. Tuyệt phẩm.
PV : Còn Mangaka nào bạn thích không ?
K: Chắc là các nhà thiết kế phim hoạt hình.
O: Khi làm việc với anh Kishimoto, tôi luôn được làm quen với những nhà làm phim hoạt hình mà mình chưa hề nghe qua. Khi Naruto được làm phim hoạt hình, anh Kishimoto đã tự đặt tên cho nhà xuất bản không nhỉ ?
K: Phải (cười)
O: Không mangaka nào ngoài anh Kishimoto có kiến thức sâu rộng về làm phim hoạt hình như thế đâu.
K: Nhà xuất bản tôi hỏi có thời gian làm việc lâu năm ở các ngoại quốc như Pháp. Lúc tôi tôi vẫn là một “gà mới” thì tôi đã đề nghị anh ta làm nhà xuất bản nếu Naruto được lên sóng. Lý do vì tôi nghĩ nếu người nước ngoài thích Naruto thì nhà sản xuất cũng phải là người ngoại quốc.
O: Tầm phủ sóng toàn thế giới của Naruto bắt đầu từ đó.
K: Mah, dù lúc đó tôi chỉ dám nghĩ “nếu như … điều đó là thực” mà thôi.
O: Giờ anh Kishimoto lại nói mọi thứ như mơ bởi lúc đó Naruto chỉ mới phát hành được 23 năm, mangaka nào dám “bay cao” thế.

PV : Thật tuyệt khi điều ước thành hiện thực, anh thì sao Oda ?
O: Tôi nghĩ người đó là Hayao Miyazaki.
K: Anh Oda là thánh sáng tạo nên ít ai làm anh ấy phục lắm.
O: Chắc vậy vì tôi chỉ là một đứa trẻ bình thường đã đọc rất nhiều bộ truyện. Nghĩ lại cũng không tồi. Vả lại tôi cũng may mắn được sinh ra giữa thời kì vàng son của Jump. Đội tuổi tốt nhất để thưởng thức chúng.
K: Vâng. Câu chuyện cứ thế mà hay hẳn lên. Nó rất khác việc mua 1 cuốn truyện và đọc tất tần tật hết thay vì thưởng thước từng tý một trên tạp chí Jump hằng tuần, cảm nhận nó thấu tận tâm can.
O: Thế hệ chúng ta cũng thừa hưởng tính kiêu ngọa từ Jump nhỉ (cười)
PV : Anh Kishimoto, Chapter hay câu chuyện nào trong One Piece anh thích nhất ?
K: Tôi nói không phải vì nể mặt anh Oda ở đây nhưng tôi yêu tất cả (cười). Nếu là nhân vật thì đó là Bellamy, cả cá tính lẫn kĩ năng. Nhưng thần tượng của tôi là Chopper. Cuộc gặp của anh ta với Hiluluk hòa với hoa anh đào tuyết khi căng buồm ra khơi cực kì cảm động.
O: Cám ơn rất nhiều.
K: Tuy nhiên dù thích Chopper nhưng công nhận anh ta khá nhút nhát nên nhiều mắt lốp vế trước Luffy. Đó là lý do tôi nghĩ Chooper mới là “anh đại” thật sự (cười)
PV : Sao lại vậy ?
K: Hmm... này nhé … Luffy là nhân vật chính, được yêu thích nhưng vì Chooper xuất hiện. Ý tôi là hai người họ tương tác qua lại. Sự góp sức và áp lực của Chopper là chìa khóa vàng với hải tặc. Dù dễ thương nhưng cũng là quái vật.
O: Chopper đang rình rập sau lưng mọi người … thôi đi (cười) Cho anh biết một bí mật. Chopper lớn lên trong môi trước xấu, tôi đã xây dựng anh ta phát triển theo kiểu nhân vật vui tính, tuần lộc đi bằng 2 chân. Nhưng Luffy và những người đồng đội quá nổi tiếng, tôi không biết làm thế nào với Chooper cả. Nếu tiếp tục cho anh ta đi theo định hướng ban đầu, anh ấy sẽ bị “bất chế độ tàng hình” nên tôi phải làm anh ta nhỏ hơn và … dễ thương hơn.

K: Thật à ? Tôi hơn ghen tỵ với Chooper đấy.
O: Anh nói khi nãy rồi còn gì (cười)
K: Thức tế có lần tôi xây dựng một hình tượng kiểu may mắn như ếch. Tôi vẽ lên trang bìa của 1 tập truyện và 1 số Jump … kết quả bị ghẻ lạnh luôn.
O: (cười) Có nhiều cái không bao giờ đúng ý mình hết. Chooper là tấm gương của tôi.
PV : Nhiều khi mạch truyện lại khác với những gì mình nghĩ khi viết.
O: Tất nhiên, chẳng hạn những ý tưởng khi tôi 20 không thú vị như bây giờ.
K: Umh, đúng thật.O: Tôi bây giờ sao thua ngày xưa được (cười)
K: Vì anh có nhiều kinh nghiệm và ý tưởng nhiều năm mà.
PV : À sẵn đây, có điều gì khiến các anh khó vẽ không ?
K: Tôi không giỏi vẽ con gái. Oda thì giỏi mọi thứ.
O: Phải, mọi thứ luôn.
K: Mah, không phải lúc nào cũng khó nhưng nghiệt nhất là tới hạn nộp bài. Tôi không thể vẽ trong thời gian ngắn vì sẽ thiếu cảm xúc, chưa kể mất thời gian để suy nghĩ vẽ gì đầu tiên nữa ….
O: Tôi chỉ vẽ nhưng gì mình muốn vẽ.Indeed. I only draw what I want to draw.
K: Vì chúng ta đặt đam mê vào đó.Because that's what we're interested in.
O: Rất sai lầm nếu nghĩ rằng vẽ để vì kiếm tiền hay công việc.
PV : Truyện ngắn của anh Kishimoto sẽ ra mắt vào 27/4 phải không ?
O: Kéo dài bao nhiêu tuần vậy ?
K: Cũng không rõ nữa …
O: Oái anh đùa à ?
K: :Làm gì có (cười)
O: Ý tôi là anh có 15 năm kinh nghiệm thì truyện ngắn dễ lắm chứ. Người xung quanh và bản thân anh vẫn chưa đặt kì vọng vào đủ đâu. Sẽ khó khăn lắm để nghĩ ra một series truyện mới đó.
K: Thật á ?
O: Rất khác với hoàn cảnh của tôi.
K: Lâu rồi không xuất bản hằng tuần nên tôi lơ là luyện tập mất.
O: Chưa kể đây là series các fan ngóng chờ sau khi Naruto kết thúc, đừng đùa với nghề chứ.
K: Anh nói chí phải.
O: Tôi khá e sợ những khoảng thời gian nghỉ như thế.
K: Rất khó để mangaka quay lại làm việc dù chỉ nghỉ 1 ngày hay 1 tuần.
O: Tôi nghỉ tý dịp đầu năm, chỉ vài ngày thôi đa thấy tay chậm lại rồi.
K: Thật sao (cười) Giờ tôi không thực sự vẽ được cái mình nghĩ, lại phải dùng dây cột thường xuyên.
O: Tôi không thể vẽ một lèo được khi tay chậm … nghe có vẻ khó tin nhưng bận rộn thì tôi lại vẽ tốt hơn. Luyện tập làm nên sự hoàn hảo.
PV : Điều khủng khiếp nhất xảy ra là gì ?
K: Khi tôi bị đau lưng.
O: Chắc là ghê lắm (cười)
K: Khi phổi tôi không khỏe thì khá là mệt, ho như bị phiêm phổi rồi lưng đau nữa. Rất khó chịu. Có lần vẽ bằng viết chì ở Jump bị ngã cầu thang…
O: Hả ? Khi nào vậy ?
K: 3 năm trước. Khi tôi va gia đình đi tắm suối nước nóng, tôi ngồi trên bậc thang bằng đá rồi tư dưng hoa mắt …
O: Nguy hiểm thật …
PV : Vì anh lo nghĩ cho bộ truyện hả ?
K: Không, chỉ mệt thôi.
O: Chẳng ai ngồi trên cầu thang mà sáng tác truyện cả (cười)
K: Dù không bị thương gì nhưng cứ tưởng là chết chắc rồi chứ (cười)
O: Nếu anh chết như thế thì sẽ thành HUYỀN THOẠI đấy.
K: HUYỀN THOẠI vậy thôi ngán bỏ xừ (cười)
O: Hmm, hiểu rồi, HUYỀN THOẠI không có gì hay ho. “Tôi sẽ trở thành HUYỀN THOẠI nếu tôi chết”. Suy nghĩ vậy thì bó tay.
K: Giống Vincent van Gogh đi, dù danh lợi nhiều thế nào, chết là hết, danh lợi chỉ tốt khi ta còn sống thôi (cười)
< Dragon >
0 nhận xét:
Đăng nhận xét